Category Archive: Phim chiếu rạp

The Light Between Oceans (2016)

by

The Light Between Oceans được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết cùng tên. Cuốn này đã được xuất bản ở Việt Nam rồi và nó là một trong số những câu chuyện cảm động nhất mình từng đọc. Khi nó được đưa lên màn ảnh, Derek vẫn giữ cốt truyện, có sự chọn lọc tình tiết và tự thêm thắt để phim vẫn mang màu sắc riêng.

Mắt Biếc (2019): Những điểm mình không thích ở phim

by

Chỉ riêng cái mác chuyển thể từ truyện của Nguyễn Nhật Ánh cũng đủ khơi sự tò mò và lôi kéo khán giả ra rạp rồi. Nhưng có lẽ cũng vì cái mác này nên khán giả sẽ dễ ưu ái Mắt Biếc, dành nhiều lời khen có phần tâng bốc và bỏ qua những hạt sạn trong phim.

Homestay (2018)

by

Chỉ cần mở lòng một chút thôi với cuộc sống này, chỉ cần cho bản thân mình và mọi người xung quanh một cơ hội để giãi bày và lắng nghe, Min mới nhận ra mọi chuyện không bi đạt và đường cùng như cậu vẫn nghĩ.

Rocketman (2019): Phim ca nhạc về Elton John

by

Nếu bạn là fan của thể loại musical, tôi tin là bạn sẽ thấy mãn nhãn với Rocketman.

Parasite (2018): Khi Bong Joon-ho kể chuyện người giàu người nghèo

by

Cái kết của Parasite, ngỡ là nhân văn lắm khi mở ra hy vọng cho nhân vật chính, nhưng rốt cuộc nó tiếp tục là một cái tát rất thẳng tay về hiện thực: khi anh không có nền tảng tốt, khi quá khứ của anh không sạch, vậy thì vạch đích vẫn còn cách xa anh lắm.

The Farewell (2019) – Một bộ phim gia đình ‘feel good’ chứ không ‘feel great’

by

Mình hóng The Farewell từ hồi liên hoan phim Sundance. Lúc biết phim này ra rạp là mình đi xem ngay và thấy The Farewell chỉ dừng ở mức xem ổn chứ không đến độ xuất sắc, đặc sắc như mình kỳ vọng hoặc như một số bài tán thưởng mình đọc được.

Crazy Romance (2019) – Ngọt ngào điên dại

by

Giống như hầu hết các phim tình cảm chiếu rạp khác, nội dung phim rất bình thường. Đúng, rất bình thường. Chỉ cần nhìn poster hoặc xem trailer là đủ biết kết phim rồi. Thế nhưng, chính sự bình thường ấy khiến cho phim rất đời.

Bohemian Rhapsody (2018): 20 phút cuối phim xuất sắc và tràn đầy cảm xúc

by

Bohemian Rhapsody chắc chắn không phải là phim âm nhạc hay nhất, nhưng 20 phút cuối phim thực sự tuyệt, thực sự đã, và rất ý nghĩa nữa.

Vợ Ba (2018)

by

Tôi vẫn thích gọi Vợ Ba là bộ phim tràn đầy tính nữ hơn là nữ quyền, vì nữ quyền nghe mạnh mẽ và quyết liệt quá, trong khi Vợ Ba đẹp như một bài thơ buồn và nữ tính như những cô gái mặc yếm đào xõa tóc ngồi bên dòng suối.

First Man (2018)

by

Cảm giác của tôi khi xem First Man như vừa xem xong Black Swan hay Memento. Đó đều là những bộ phim khiến đầu óc tôi choáng váng đến mức sung sướng.